VĨNH HẰNG PHỤ TỬ

Teen Fiction

Cuộc chũm phồn hoa cơn mộng tỉnh. U hoài nhã đạm tấm thân nhàn.

Bạn đang xem: Roi mây quất mông trần


H&#x
F4;m nay ch&#x
FA;c một nửa thế giới 8/3 vui vẻ ạ, m&#x
EC;nh cũng trồi l&#x
EA;n ước ao mọi người th&#x
ED;ch m&#x
F3;n qu&#x
E0; n&#x
E0;y. Buổi s&#x
E1;ng c&#x
F3; bạn Vũ của "Anh h&#x
F9;ng rực rỡ", buổi chiều c&#x
F3; b&#x
E9; Vũ ở đ&#x
E2;y. D&#x
F9; rằng cả nhị chương đều... Nhưng hi vọng mọi người kh&#x
F4;ng ch&#x
EA;.

Kh&#x
F4;ng chỉ h&#x
F4;m nay m&#x
E0; mỗi ng&#x
E0;y vào năm đều phải hạnh ph&#x
FA;c nh&#x
E9; mọi người!

.

.

.

Với th&#x
E2;n phận của m&#x
EC;nh, số ng&#x
E0;y thật sự an nh&#x
E0;n của Hoa Vũ dần dần &#x
ED;t đi, c&#x
E0;ng lớn c&#x
E0;ng hiếm hoi v&#x
E0; cuối c&#x
F9;ng l&#x
E0; ho&#x
E0;n to&#x
E0;n kết th&#x
FA;c khi Hoa Thi&#x
EA;n nỗ lực đổi sư ph&#x
F3; đến hắn. Sư ph&#x
F3; cũ đ&#x
E3; lớn tuổi, một mực c&#x
E1;o l&#x
E3;o hồi hương, Hoa Thi&#x
EA;n cũng kh&#x
F4;ng tiện giữ lại, người mới m&#x
E0; y chọn l&#x
E0; nh&#x
E2;n trung tinh anh, ngay cả ho&#x
E0;ng thượng cũng d&#x
E1;m chỉ tr&#x
ED;ch, đối với đại điện hạ c&#x
E0;ng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; ch&#x
FA;t ki&#x
EA;ng d&#x
E8; n&#x
E0;o.

Hoa Vũ đến nơi đ&#x
E3; hơi muộn, hắn &#x
E1;y n&#x
E1;y nh&#x
EC;n sư ph&#x
F3; trạc tuổi phụ ho&#x
E0;ng trước mặt, c&#x
FA;i đầu n&#x
F3;i:

- Cố sư ph&#x
F3;, thật xin lỗi, ta đến trễ.

Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m nhướng m&#x
E0;y, lạnh nhạt hất nhẹ đầu:

- V&#x
E0;o trong đi.

- Cảm ơn sư ph&#x
F3;.

Hoa Vũ chỉnh trang lại y phục một lần nữa trước lúc bước v&#x
E0;o lớp, hắn năm ni mười lăm tuổi, Cố sư ph&#x
F3; dạy hắn đến b&#x
E2;y giờ đ&#x
E3; được hai năm rồi.

Tr&#x
EC;nh độ nghi&#x
EA;m khắc th&#x
EC; chỉ c&#x
F3; th&#x
EA;m chứ kh&#x
F4;ng c&#x
F3; bớt.

Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m y&#x
EA;u th&#x
ED;ch an tĩnh, ng&#x
F4;i lầu học của Hoa Vũ trong học đường ho&#x
E0;n to&#x
E0;n biệt lập với những lầu học kh&#x
E1;c, tiếng chim cũng thưa thớt, người hầu chỉ để lại một nhị t&#x
E2;m ph&#x
FA;c đứng chờ ngo&#x
E0;i cửa. Hoa Vũ bước v&#x
E0;o, chột dạ đ&#x
F3;ng k&#x
ED;n cửa lại.

Buổi s&#x
E1;ng c&#x
F2;n phải l&#x
EA;n triều, nghỉ trưa chốc l&#x
E1;t đ&#x
E3; chạy đến đ&#x
E2;y, thời gian n&#x
E0;y lượng b&#x
E0;i tập cũng như ch&#x
ED;nh sự phụ ho&#x
E0;ng giao mang lại hắn tương đối nặng nề, kh&#x
F4;ng thức đ&#x
EA;m kh&#x
F4;ng thể giải quyết hết, thể lực của Hoa Vũ dần dần đi xuống. Trưa h&#x
F4;m ni hắn mệt đến mức kh&#x
F4;ng ăn cơm nổi, vừa về cung đ&#x
E3; đặt lưng xuống thiếp đi một giấc, kh&#x
F4;ng ngờ khi người hầu gọi hắn tỉnh dậy được th&#x
EC; đ&#x
E3; muộn học.

Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m quy củ nghi&#x
EA;m ngặt, Hoa Vũ nhắm mắt cũng biết đằng sau vẻ mặt l&#x
E3;nh đạm thường trực của sư ph&#x
F3; l&#x
E0; mưa rền gi&#x
F3; dữ cỡ n&#x
E0;o.

- Điện hạ, người rất mệt mỏi sao? – Quả nhi&#x
EA;n, Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m hơi nheo mắt.

Hoa Vũ kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m ngồi xuống, chỉ c&#x
F3; thể cung k&#x
ED;nh đứng c&#x
E1;ch sư ph&#x
F3; một qu&#x
E3;ng, th&#x
E0;nh khẩn c&#x
FA;i đầu:

- Hồi sư ph&#x
F3;, thật xin lỗi, ta kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n đến trễ l&#x
E0;m sư ph&#x
F3; phải chờ đợi.

- L&#x
E0;m việc g&#x
EC; cũng phải nghi&#x
EA;m t&#x
FA;c. Điện hạ, nếu người thấy buổi học n&#x
E0;y kh&#x
F4;ng quan tiền trọng nữa, l&#x
E3;o phu c&#x
F3; thể thỉnh cầu ho&#x
E0;ng thượng xem x&#x
E9;t lại để người c&#x
F3; th&#x
EA;m ch&#x
FA;t thời gian nghỉ ngơi.

- Sư ph&#x
F3;, thật xin lỗi, ta nguyện chịu phạt, sau n&#x
E0;y sẽ kh&#x
F4;ng t&#x
E1;i phạm. – Hoa Vũ th&#x
E0;nh t&#x
E2;m n&#x
F3;i, hắn biết t&#x
ED;nh t&#x
EC;nh của Cố sư ph&#x
F3;, hắn cũng biết người n&#x
E0;y n&#x
F3;i được l&#x
E0;m được.

Đem chuyện n&#x
E0;y n&#x
F3;i l&#x
EA;n phụ ho&#x
E0;ng? Cũng giống t&#x
E1;c phong của người n&#x
E0;y lắm.

- Như vậy...? – Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m rất biết c&#x
E1;ch dằn vặt người, y c&#x
E1;i g&#x
EC; cũng kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i nhưng Hoa Vũ c&#x
E1;i g&#x
EC; cũng hiểu.

Người c&#x
F3; thể thẳng thắn chỉ tr&#x
ED;ch ho&#x
E0;ng thượng tr&#x
EA;n triều đ&#x
EC;nh th&#x
EC; c&#x
F2;n g&#x
EC; kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m l&#x
E0;m chứ.

Hoa Vũ &#x
E2;m thầm cắn răng, tr&#x
EA;n b&#x
E0;n học lu&#x
F4;n c&#x
F3; sẵn một c&#x
E2;y thước gỗ kh&#x
F4;ng nhỏ kh&#x
F4;ng lớn, đủ nặng đủ uy lực vày phụ ho&#x
E0;ng ban cho, hắn hai tay cầm lấy c&#x
E2;y thước m&#x
E0;u đỏ đ&#x
F3;, cung k&#x
ED;nh d&#x
E2;ng l&#x
EA;n.

- Cố sư ph&#x
F3;, ta trễ n&#x
E3;i chuyện học, kh&#x
F4;ng thể khinh thường tha, thỉnh sư ph&#x
F3; nghi&#x
EA;m khắc gi&#x
E1;o huấn.

Đừng nghĩ Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m l&#x
E0; một văn sĩ, y c&#x
F2;n trẻ hơn phụ ho&#x
E0;ng một ch&#x
FA;t, sức lực coi vậy m&#x
E0; rất kinh người.

Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m nhận được đ&#x
E1;p &#x
E1;n m&#x
EC;nh muốn, kh&#x
F4;ng tiếp tục l&#x
E0;m kh&#x
F3; dễ Hoa Vũ nữa, thoải m&#x
E1;i cầm lấy thước, nh&#x
E8; nhẹ huơ n&#x
F3; vào tay:

- luân phiên người, mười c&#x
E1;i.

- Dạ.

Hoa Vũ trả lời, đ&#x
E2;y cũng l&#x
E0; l&#x
ED; bởi v&#x
EC; sao hắn thường phải đ&#x
F3;ng cửa ph&#x
F2;ng học.

Mặc d&#x
F9; b&#x
EA;n ngo&#x
E0;i kh&#x
F4;ng c&#x
F3; nhiều người, kể cả c&#x
F3; th&#x
EC; cũng kh&#x
F4;ng ai d&#x
E1;m nhiều lời nhưng nếu cứ mở toang ho&#x
E1;c th&#x
EC; hắn sẽ rất ngượng.

Hoa Vũ mười lăm tuổi vẫn ăn mắng ăn phạt như thường, thậm ch&#x
ED; c&#x
F2;n nhiều hơn hồi đ&#x
F3;.

Hoa Vũ xoay lưng về ph&#x
ED;a Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m, tay chống b&#x
E0;n, người hạ thấp, m&#x
F4;ng vừa vặn đặt vào tầm đ&#x
E1;nh của thước. Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m n&#x
F3;i v&#x
E0;i c&#x
E2;u sửa quý phái tư thế đến h&#x
E0;i l&#x
F2;ng th&#x
EC; vung mạnh tay.

"Ch&#x
E1;t", "Ch&#x
E1;t", "Ch&#x
E1;t",...

Hoa Vũ gh&#x
EC; chặt người, cơn đau từ m&#x
F4;ng – d&#x
F9; c&#x
E1;ch mấy lần vải – vẫn khiến hắn đau đến hoa mắt.

Cố sư ph&#x
F3; chưa bao giờ nương tay, giống như phụ ho&#x
E0;ng vậy.

Thước gỗ tạo ra thương t&#x
ED;ch kh&#x
F4;ng nặng nhưng &#x
E2;m thanh th&#x
EC; rất vang dội, hiệu quả tức thời khi mới đ&#x
E1;nh xuống cũng cực dọa người, Hoa Vũ từng bị đ&#x
E1;nh mấy chục thước trong một buổi học, đi cũng kh&#x
F4;ng đi nổi, mười thước n&#x
E0;y đủ để hắn nhấp nhổm v&#x
E0;i ng&#x
E0;y.

C&#x
E1;ch quần kh&#x
F4;ng thể thấy được thương t&#x
ED;ch, Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m cũng kh&#x
F4;ng đ&#x
E1;nh nơi kh&#x
E1;c m&#x
E0; chỉ tập trung phần giữa đỉnh m&#x
F4;ng, đau đớn dồn n&#x
E9;n một chỗ rất c&#x
F3; t&#x
E1;c dụng răn đe.

- Ưm, hừ, &#x
E1;ch,... - Hoa Vũ nhẹ giọng n&#x
E9;n mấy tiếng k&#x
EA;u đau khe khẽ, một v&#x
E0;i giọt mồ h&#x
F4;i t&#x
FA;a ra, phần domain authority thịt giữa m&#x
F4;ng bị dằn vặt đủ đau.

Mười c&#x
E1;i nhanh ch&#x
F3;ng qua đi, Hoa Vũ thở ra một hai, tay chống b&#x
E0;n v&#x
E0; ch&#x
E2;n cũng run l&#x
EA;n.

- Điện hạ, ta kh&#x
F4;ng hi vọng chuyện n&#x
E0;y lại xảy ra. – Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m đặt thước lại tr&#x
EA;n b&#x
E0;n – Đứng.

Một chữ n&#x
E0;y l&#x
E0;m Hoa Vũ kh&#x
F4;ng biết n&#x
EA;n vui tốt n&#x
EA;n buồn.

Bảo hắn ngồi xuống th&#x
EC; cũng kh&#x
F4;ng ổn.

Nhưng đứng suốt mấy canh giờ... Sau buổi chầu s&#x
E1;ng nay, ch&#x
E2;n hắn đ&#x
E3; t&#x
EA; dại rồi.

C&#x
F3; điều, hắn cũng kh&#x
F4;ng l&#x
E0;m kh&#x
E1;c được.

Hoa Vũ nhấc ghế ra, quy củ đứng sau b&#x
E0;n học. Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m chỉnh sửa lại cổ tay &#x
E1;o, coi như chưa từng c&#x
F3; việc g&#x
EC; xảy ra, bắt đầu giảng b&#x
E0;i.

.

.

.

Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m đ&#x
E1;nh đau nhưng thước gỗ th&#x
EC; kh&#x
F4;ng có uy lực qu&#x
E1; nhiều, đ&#x
F4;i khi Hoa Vũ cũng kh&#x
F4;ng b&#x
F4;i thuốc - d&#x
F9; sao cởi quần trước mặt người kh&#x
E1;c kh&#x
F4;ng phải chuyện hay ho g&#x
EC;, m&#x
E0; tự tay l&#x
E0;m th&#x
EC; cũng kh&#x
F4;ng qu&#x
E1; ổn. Hoa Vũ hồi cung sau mấy canh giờ đứng nghe giảng, ch&#x
E2;n hắn run l&#x
EA;n kh&#x
F4;ng ngừng, thể lực cạn kiệt khiến hắn mệt mỏi muốn gục ng&#x
E3;. Hoa Vũ nằm &#x
FA;p sấp tr&#x
EA;n th&#x
E1;p thượng của thư ph&#x
F2;ng cạnh cửa sổ m&#x
E0; thiếp đi một l&#x
E1;t.

- Điện hạ, điện hạ... - Một chuỗi tiếng gọi khẽ kh&#x
E0;ng hơi ch&#x
FA;t rụt r&#x
E8; đ&#x
E1;nh thức hắn, Hoa Vũ dụi mắt.

- Đ&#x
E3; l&#x
E0; l&#x
FA;c n&#x
E0;o rồi? – Hoa Vũ mơ m&#x
E0;ng.

- Điện hạ, đ&#x
E3; đến giờ d&#x
F9;ng bữa tối. – Tiểu th&#x
E1;i gi&#x
E1;m c&#x
FA;i người thật s&#x
E2;u.

Hoa Vũ lắc nhẹ đầu:

- Ta chưa đ&#x
F3;i, ngươi lui ra đi.

- Nhưng m&#x
E0; điện hạ, s&#x
E1;ng v&#x
E0; trưa ni người cũng chưa ăn g&#x
EC;...

- Ra ngo&#x
E0;i đi, ta muốn ngủ một l&#x
E1;t nữa.

- Điện hạ, c&#x
F3; cần gọi th&#x
E1;i y đến xem thương của người kh&#x
F4;ng ạ? – Tiểu th&#x
E1;i gi&#x
E1;m cắn m&#x
F4;i lo lắng hỏi.

- Đi đi. – Hoa Vũ mất ki&#x
EA;n nhẫn kho&#x
E1;t tay – Nửa canh giờ nữa đ&#x
E1;nh thức ta dậy.

Buổi tối hắn sẽ đến ngự thư ph&#x
F2;ng b&#x
E1;o c&#x
E1;o, chỉ cần kh&#x
F4;ng trễ l&#x
E0; được.

Trong l&#x
FA;c mỏi mệt, Hoa Vũ kh&#x
F4;ng ph&#x
E2;n biệt được đ&#x
E2;u l&#x
E0; ng&#x
E0;y đ&#x
E2;u l&#x
E0; đ&#x
EA;m nữa, hắn chỉ cảm thấy cơ thể cực k&#x
EC; nặng nề, vào l&#x
F2;ng lại c&#x
F3; một tảng đ&#x
E1; kh&#x
F4;ng thể n&#x
E0;o bu&#x
F4;ng bỏ.

Cố gắng nỗ lực l&#x
E0; chuyện hắn đ&#x
E3; l&#x
E0;m mười mấy năm qua kể từ khi bắt đầu c&#x
F3; k&#x
ED; ức, thế nhưng v&#x
E0;i năm gần đ&#x
E2;y việc n&#x
E0;y trở n&#x
EA;n căng thẳng hơn.

Hắn c&#x
F3; một ho&#x
E0;ng đệ rất th&#x
F4;ng minh, nhị ho&#x
E0;ng đệ của hắn l&#x
E0; thần đồng - c&#x
F3; thể n&#x
F3;i như thế, phụ ho&#x
E0;ng th&#x
ED;ch ho&#x
E0;ng đệ, th&#x
E1;i thượng ho&#x
E0;ng cũng th&#x
ED;ch ho&#x
E0;ng đệ...

Hoa Vũ kh&#x
F4;ng muốn thừa nhận bản th&#x
E2;n ganh tỵ, hắn cũng kh&#x
F4;ng r&#x
F5; đ&#x
E2;y c&#x
F3; phải l&#x
E0; cảm gi&#x
E1;c đố kỵ giỏi kh&#x
F4;ng, hắn chỉ biết từ việc t&#x
E1;n thưởng nhị đệ l&#x
FA;c ban đầu, hắn dần nhận ra một v&#x
E0;i điểm kh&#x
E1;c thường đang bủa v&#x
E2;y.

Thật lẩn thẩn ngốc, ho&#x
E0;ng đệ chưa tr&#x
F2;n bảy tuổi...

Nhưng h&#x
EC;nh như l&#x
FA;c hắn bảy tuổi, hắn cũng kh&#x
F4;ng được đ&#x
E1;nh gi&#x
E1; cao thế n&#x
E0;y.

Phụ ho&#x
E0;ng cũng nghi&#x
EA;m khắc hơn rồi, c&#x
F3; phải v&#x
EC; phụ ho&#x
E0;ng cảm thấy kh&#x
F4;ng h&#x
E0;i l&#x
F2;ng với hắn kh&#x
F4;ng?

... Đang m&#x
EA; man, Hoa Vũ bị đ&#x
E1;nh thức. Tiểu th&#x
E1;i gi&#x
E1;m h&#x
ED;t s&#x
E2;u một hơi, cố gắng khuy&#x
EA;n nhủ hắn:

- Điện hạ, người tỉnh dậy cố gắng ăn ch&#x
FA;t canh đi ạ. Sắp đến giờ diện kiến ho&#x
E0;ng thượng rồi.

Theo Hoa Vũ từ thuở nhỏ, những năm gần đ&#x
E2;y thấy điện hạ nh&#x
E0; m&#x
EC;nh như vậy, An Ph&#x
FA;c cũng đau l&#x
F2;ng. Ho&#x
E0;ng cung c&#x
F3; nghi&#x
EA;m ngặt tới đ&#x
E2;u th&#x
EC; lời đồn thổi vẫn t&#x
EC;m được chỗ hở m&#x
E0; l&#x
E1;ch v&#x
E0;o, nhị ho&#x
E0;ng tử c&#x
E0;ng lớn c&#x
E0;ng được so s&#x
E1;nh với chủ tử nhiều hơn nhưng An Ph&#x
FA;c mang đến rằng lời đ&#x
F3; thật hồ đồ, chủ tử của hắn l&#x
E0; đ&#x
ED;ch trưởng tử bởi ho&#x
E0;ng hậu hạ sinh, vẫn lu&#x
F4;n được ho&#x
E0;ng thượng sủng &#x
E1;i, nhị ho&#x
E0;ng tử c&#x
F9;ng lắm chỉ l&#x
E0; thứ tử, l&#x
E0;m sao c&#x
F3; thể tranh gi&#x
E0;nh được chứ.

Mặc kệ nhị ho&#x
E0;ng tử c&#x
F3; được t&#x
E2;ng bốc đến đ&#x
E2;u, mặc kệ nhị ho&#x
E0;ng tử được th&#x
E1;i thượng ho&#x
E0;ng y&#x
EA;u th&#x
ED;ch cỡ n&#x
E0;o, ho&#x
E0;ng thượng mới l&#x
E0; chủ nh&#x
E2;n của thi&#x
EA;n hạ hiện tại.

Ho&#x
E0;ng thượng chỉ cần bớt nghi&#x
EA;m khắc với đại điện hạ một ch&#x
FA;t th&#x
EC; tốt rồi...

Hoa Vũ mở mắt, An Ph&#x
FA;c d&#x
EC;u hắn ngồi l&#x
EA;n một c&#x
E1;i đệm d&#x
E0;y, cẩn thận đưa canh cho hắn.

Ấm &#x
E1;p tr&#x
F4;i xuống bụng l&#x
E0;m dạ d&#x
E0;y Hoa Vũ dễ chịu hơn một ch&#x
FA;t, hắn dần dần tỉnh t&#x
E1;o lại.

- Điện hạ, n&#x
F4; t&#x
E0;i đ&#x
E3; bảo tr&#x
F9; ph&#x
F2;ng chuẩn bị cơm, người trở về c&#x
F3; thể d&#x
F9;ng ngay.

- Ừ. – Hoa Vũ gật nhẹ đầu.

Từ sau khoản thời gian qu&#x
FD; phi c&#x
F3; ho&#x
E0;ng tử, Hoa Vũ cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n l&#x
E0; người duy nhất nhận mọi chăm s&#x
F3;c của n&#x
E0;ng nữa. Hắn từ từ lớn l&#x
EA;n, dần dần trưởng th&#x
E0;nh, chậm r&#x
E3;i xa c&#x
E1;ch n&#x
E0;ng. Kh&#x
F4;ng phải hắn tị tỵ xuất xắc ch&#x
E1;n gh&#x
E9;t n&#x
E0;ng, hắn chỉ nhận ra m&#x
EC;nh kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n l&#x
E0; h&#x
E0;i tử năm n&#x
E0;o nữa. H&#x
E0;i tử c&#x
F3; thể l&#x
E0;m nũng, hắn kh&#x
F4;ng thể. Bé ruột đương nhi&#x
EA;n quan trọng hơn đứa nhỏ kh&#x
F4;ng vị m&#x
EC;nh sinh ra, hắn cũng r&#x
F5;. Tuy rằng chạnh l&#x
F2;ng nhưng Hoa Vũ vẫn rất ki&#x
EA;u ngạo, hắn kh&#x
F4;ng muốn trở n&#x
EA;n đ&#x
E1;ng thương, hắn kh&#x
F4;ng cần dựa dẫm v&#x
E0;o bất k&#x
EC; ai, ngoại trừ phụ ho&#x
E0;ng – nếu ng&#x
E0;i mang đến ph&#x
E9;p.

Hoa Vũ ăn được nửa ch&#x
E9;n canh th&#x
EC; đặt xuống, uống nước, lau miệng, chỉnh trang lại y phục:

- Đi, đến chỗ phụ ho&#x
E0;ng kẻo trễ.

.

.

.

C&#x
F3; lẽ Hoa Thi&#x
EA;n cũng kh&#x
F4;ng nhận ra những g&#x
EC; y đang l&#x
E0;m rất giống giấc mơ ng&#x
E0;y đ&#x
F3; y từng sợ.

Thời gian tr&#x
F4;i qua, mộng cảnh dần phai nhạt, cảm gi&#x
E1;c lúc ấy cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n m&#x
E3;nh liệt, rất nhiều chuyện ph&#x
E1;t sinh, y cũng coi nhẹ n&#x
F3; đi.

Chẳng qua chỉ l&#x
E0; một cơn mơ m&#x
E0; th&#x
F4;i, hiện tại mới l&#x
E0; điều y phải lo lắng.

Nghe b&#x
E1;o Hoa Vũ xin cầu kiến, y trầm sắc mặt, cất tấu chương vào tay lịch sự một b&#x
EA;n, gật đầu cho người v&#x
E0;o.

Hoa Vũ quy củ h&#x
E0;nh lễ nhưng m&#x
E3;i m&#x
E0; kh&#x
F4;ng được phụ ho&#x
E0;ng cho ph&#x
E9;p b&#x
EC;nh th&#x
E2;n. Hắn cười khổ trong l&#x
F2;ng, chuyện trưa nay nhất định phụ ho&#x
E0;ng đ&#x
E3; biết. Hắn... Lại sắp nhận một trận tai ương.

Hoa Thi&#x
EA;n kh&#x
F4;ng mang lại ph&#x
E9;p Hoa Vũ đứng dậy, để hắn quỳ m&#x
E0; bắt đầu hỏi chuyện. Ch&#x
E2;n của Hoa Vũ vốn dĩ đ&#x
E3; kh&#x
F4;ng ổn, quỳ một hồi th&#x
EC; dần dần t&#x
EA; dại đi, hắn cố gắng chống đỡ cơ thể, vết thương tr&#x
EA;n m&#x
F4;ng cũng k&#x
EA;u g&#x
E0;o nhức nhối, Hoa Vũ b&#x
EC;nh ổn hơi thở, trước mặt phụ ho&#x
E0;ng kh&#x
F4;ng được ph&#x
E9;p thất lễ.

- Mệt mỏi lắm sao?

D&#x
F9; sao th&#x
EC; thể lực mỏi mệt cũng kh&#x
F4;ng thể bịt giấu ho&#x
E0;n hảo, Hoa Vũ hơi lắc lư th&#x
E2;n m&#x
EC;nh, nhắn nhận lấy một &#x
E1;nh mắt nghi&#x
EA;m khắc từ phụ ho&#x
E0;ng.

- Nhi thần kh&#x
F4;ng giữ quy tắc, thỉnh phụ ho&#x
E0;ng tr&#x
E1;ch phạt. – Hoa Vũ kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m xin tha thứ.

- Buổi s&#x
E1;ng thượng triều mệt giỏi l&#x
E0; buổi chiều nghe giảng mệt? – Hoa Thi&#x
EA;n cười như kh&#x
F4;ng cười – Ngươi n&#x
F3;i ra, c&#x
F3; lúc phụ ho&#x
E0;ng sẽ gi&#x
FA;p ngươi giải quyết.

- Nhi thần kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m. – Hoa Vũ c&#x
FA;i đầu thật s&#x
E1;t xuống đất – Nhi thần kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n mất tập trung l&#x
FA;c thượng triều, kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n đến trễ l&#x
E0;m Cố sư ph&#x
F3; phiền l&#x
F2;ng, kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n kh&#x
F4;ng nghi&#x
EA;m t&#x
FA;c trước mặt phụ ho&#x
E0;ng. Nhi thần l&#x
E0;m không nên rất nhiều, thỉnh phụ ho&#x
E0;ng nghi&#x
EA;m khắc tr&#x
E1;ch phạt.

Nh&#x
EC;n cơ thể c&#x
F2;n hơi run rẩy của đứa con, l&#x
F2;ng Hoa Thi&#x
EA;n nh&#x
F3;i l&#x
EA;n một c&#x
E1;i. Y kh&#x
F4;ng phải sắt đ&#x
E1;, y nh&#x
EC;n th&#x
E2;n thể bạc nhược của h&#x
E0;i tử như vậy, bản th&#x
E2;n cũng thấy đau. H&#x
E0;i tử mới mười lăm tuổi, đ&#x
E2;y l&#x
E0; tuổi thiếu ni&#x
EA;n đắc ch&#x
ED;, h&#x
E0;i tử n&#x
EA;n c&#x
F3; bộ d&#x
E1;ng vui vẻ h&#x
E0;o hứng tr&#x
E0;n đầy quyết t&#x
E2;m, kh&#x
F4;ng n&#x
EA;n bị nhiều thứ quy tắc b&#x
F3; buộc đến mức thở cũng kh&#x
F4;ng th&#x
F4;ng thế n&#x
E0;y.

Nhưng ai bảo đ&#x
E2;y l&#x
E0; bé trưởng của y.

Một vào những nhiệm vụ của đương kim th&#x
E1;nh thượng l&#x
E0; chọn ra người thừa kế tốt nhất. Năm đ&#x
F3;, phụ ho&#x
E0;ng mặc d&#x
F9; kh&#x
F4;ng th&#x
ED;ch y nhưng vẫn chọn y l&#x
E0;m th&#x
E1;i tử v&#x
EC; y ph&#x
F9; hợp nhất. Hoa Thi&#x
EA;n biết, th&#x
E2;n l&#x
E0; thi&#x
EA;n tử, m&#x
EC;nh cũng phải chọn người ph&#x
F9; hợp nhất.

Hoa Thi&#x
EA;n đ&#x
E3; từng cho rằng Hoa Vũ l&#x
E0; người th&#x
ED;ch hợp nhất, b&#x
E2;y giờ y cũng muốn tin như thế, y c&#x
E0;ng muốn n&#x
F3; chắc chắn phải xảy ra, v&#x
EC; vậy y kh&#x
F4;ng thể để Hoa Vũ thoải m&#x
E1;i được. Qu&#x
E1; thoải m&#x
E1;i sẽ sinh chủ quan, chủ quan tiền c&#x
F3; thể dẫn đến hậu họa kh&#x
F4;n lường. Đứa nhỏ n&#x
E0;y đang đi đ&#x
FA;ng hướng, y kh&#x
F4;ng thể để bất k&#x
EC; một rủi ro n&#x
E0;o xảy ra được.

- A Cửu, lui ra ngo&#x
E0;i, đ&#x
F3;ng cửa lại.

Đ&#x
E2;y l&#x
E0; tiền đề của trừng phạt. Hoa Vũ h&#x
ED;t s&#x
E2;u một hơi, sợ sệt nh&#x
EC;n s&#x
E0;n nh&#x
E0;, nghe tiếng người hầu khẽ kh&#x
E0;ng nhanh ch&#x
F3;ng rời khỏi. Hắn vừa &#x
E2;m thầm cảm k&#x
ED;ch phụ ho&#x
E0;ng vừa sợ đến dại người.

Kh&#x
F4;ng gian l&#x
FA;c n&#x
E0;y chỉ c&#x
F2;n lại nhị người, cả thị vệ cũng biết &#x
FD; lui ra xa một ch&#x
FA;t, xung quanh ngự thư ph&#x
F2;ng kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n tiếng động g&#x
EC; ngo&#x
E0;i v&#x
E0;i cơn gi&#x
F3; kh&#x
F4;ng an phận.

Hoa Thi&#x
EA;n bước ra khỏi &#x
E1;n thư, tiến đến th&#x
E1;p thượng cạnh cửa sổ, bảo Hoa Vũ:

- Đi, cầm roi đến đ&#x
E2;y.

Từ lúc Hoa Vũ mười bốn tuổi, ngoại trừ Cố sư ph&#x
F3; d&#x
F9;ng thước dạy hắn, phụ ho&#x
E0;ng đa số đều d&#x
F9;ng roi m&#x
E2;y. Hoa Vũ cũng chẳng biết ai l&#x
E0; người đầu ti&#x
EA;n nghĩ ra thứ h&#x
EC;nh cụ n&#x
E0;y, chỉ biết sau thời điểm qua b&#x
E0;n tay chế t&#x
E1;c của thợ quan lại xưởng, thứ thoạt nh&#x
EC;n c&#x
F3; vẻ hiền l&#x
E0;nh tinh tế n&#x
E0;y đ&#x
E1;nh v&#x
E0;o da thịt sẽ đau đến kh&#x
F3;c th&#x
E9;t. Hoa Vũ dễ d&#x
E0;ng lấy được roi m&#x
E2;y từ trong hộp đặt tại một g&#x
F3;c của kệ s&#x
E1;ch, giữa lớp vải m&#x
E0;u đỏ, h&#x
EC;nh cụ lầm l&#x
EC; trơn nhẵn m&#x
E0;u n&#x
E2;u sậm vẫn to&#x
E1;t ra uy lực như thường. Roi m&#x
E2;y d&#x
E0;y cỡ nhì ng&#x
F3;n tay, may mắn kh&#x
F4;ng bị ng&#x
E2;m vào nước n&#x
EA;n hẳn chưa đến mức x&#x
E9; thịt lột da nhưng độ đ&#x
E0;n hồi v&#x
E0; bền bỉ ho&#x
E0;n mĩ của n&#x
F3; lu&#x
F4;n khiến Hoa Vũ phải d&#x
E8; chừng.

Hoa Vũ quỳ xuống trước mặt Hoa Thi&#x
EA;n, d&#x
E2;ng roi l&#x
EA;n cao qu&#x
E1; đỉnh đầu:

- Thỉnh phụ ho&#x
E0;ng tr&#x
E1;ch phạt.

Hoa Thi&#x
EA;n c&#x
F3; ch&#x
FA;t chần chừ khi cầm lấy n&#x
F3;, sắc mặt nhợt nhạt của Hoa Vũ cho y biết đứa nhỏ ho&#x
E0;n to&#x
E0;n kh&#x
F4;ng ổn. Vị tr&#x
ED; của đại điện hạ tr&#x
EA;n triều rất dễ thấy, cũng rất gần ho&#x
E0;ng thượng, từ tr&#x
EA;n long ngai rồng nh&#x
EC;n xuống, Hoa Thi&#x
EA;n c&#x
F3; thể quan s&#x
E1;t được sự lơ đễnh của hắn. L&#x
FA;c đ&#x
F3;, Hoa Thi&#x
EA;n thật sự chỉ muốn gọi người lập tức đến hắn một trận, giữa buổi chầu c&#x
F2;n d&#x
E1;m kh&#x
F4;ng tập trung, nếu lỡ bị người kh&#x
E1;c c&#x
F4;ng k&#x
ED;ch th&#x
EC; phải l&#x
E0;m sao đ&#x
E2;y? Nhưng n&#x
F3;i đi th&#x
EC; cũng phải n&#x
F3;i lại, h&#x
E0;i tử dạo gần đ&#x
E2;y kh&#x
F4;ng c&#x
F3; ng&#x
E0;y n&#x
E0;o kh&#x
F4;ng thức đ&#x
EA;m, s&#x
E1;ng lại dậy sớm, ăn uống thất thường; ăn kh&#x
F4;ng ngon miệng ngủ, kh&#x
F4;ng đủ giấc, tinh thần kh&#x
F4;ng thoải m&#x
E1;i th&#x
EC; l&#x
E0;m sao c&#x
F3; thể biểu hiện tốt được?

Đ&#x
E1;ng tiếc, Vũ nhi của y kh&#x
F4;ng giống rất nhiều đứa nhỏ kh&#x
E1;c c&#x
F3; thể sảng kho&#x
E1;i tận hưởng khoảng thời gian v&#x
F4; ưu v&#x
F4; lo n&#x
E0;y.

Hoa Thi&#x
EA;n dứt kho&#x
E1;t cầm lấy roi m&#x
E2;y, g&#x
F5; l&#x
EA;n th&#x
E1;p thượng:

- Cởi quần, nằm &#x
FA;p sấp xuống.

Sư ph&#x
F3; đ&#x
E1;nh kh&#x
F4;ng cần cởi quần, cũng kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m cởi; nhưng phụ ho&#x
E0;ng th&#x
EC; lu&#x
F4;n phải.

Hoa Vũ c&#x
FA;i đầu, v&#x
E0;nh tai hơi ửng đồ, hắn đ&#x
E3; cao gần bằng phụ ho&#x
E0;ng rồi vẫn bị lột quần đ&#x
E1;nh đ&#x
F2;n, v&#x
EC; vậy đương nhi&#x
EA;n cảm thấy xấu hổ. Nhưng Hoa Vũ cũng l&#x
E0; một đứa nhỏ hiểu chuyện, hắn kh&#x
F4;ng o&#x
E1;n hận phụ ho&#x
E0;ng, cũng kh&#x
F4;ng coi đ&#x
E2;y l&#x
E0; một kiểu lăng nhục.

Hoa Vũ cởi thắt lưng, k&#x
E9;o quần xuống, ngay lập tức ngắn nằm l&#x
EA;n th&#x
E1;p thượng, khoanh tay ra ph&#x
ED;a trước:

- Hồi phụ ho&#x
E0;ng, nhi thần chuẩn bị xong, thỉnh phụ ho&#x
E0;ng nghi&#x
EA;m khắc tr&#x
E1;ch phạt.

Bốn chữ "nghi&#x
EA;m khắc tr&#x
E1;ch phạt" n&#x
E0;y đ&#x
E3; n&#x
F3;i kh&#x
F4;ng biết bao nhi&#x
EA;u lần rồi.

Hoa Thi&#x
EA;n nh&#x
EC;n nhị c&#x
E1;nh m&#x
F4;ng c&#x
F2;n đầy những dấu lằn của con, tr&#x
E1;i tim lại quặn l&#x
EA;n. Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m l&#x
E0; một người thầy giỏi nhưng cũng rất kh&#x
F3; t&#x
ED;nh, ng&#x
E0;y đ&#x
F3; lúc người n&#x
E0;y đồng &#x
FD; l&#x
E0;m sư ph&#x
F3; đến Hoa Vũ đ&#x
E3; ra điều kiện: tr&#x
F2; sai c&#x
F3; quyền sửa bằng roi, Hoa Thi&#x
EA;n đồng &#x
FD;. Thật t&#x
EC;nh th&#x
EC; y đồng &#x
FD; với c&#x
E1;ch gi&#x
E1;o dục n&#x
E0;y, nếu nhắc nhở m&#x
E0; kh&#x
F4;ng nhớ th&#x
EC; đau đớn sẽ gi&#x
FA;p khắc s&#x
E2;u b&#x
E0;i học, Hoa Vũ l&#x
E0; phái mạnh nhi, l&#x
E0; ho&#x
E0;ng tử, l&#x
E0; rất nhiều t&#x
ED;n th&#x
E1;c của y, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; lẽ một ch&#x
FA;t tr&#x
E1;ch phạt như vậy cũng kh&#x
F4;ng chịu được. Huống hồ, kh&#x
F4;ng không đúng th&#x
EC; kh&#x
F4;ng sợ.

Phần giữa m&#x
F4;ng của Hoa Vũ bị đ&#x
E1;nh sưng tấy l&#x
EA;n, do kh&#x
F4;ng b&#x
F4;i thuốc n&#x
EA;n thoạt nh&#x
EC;n sắc từ đỏ đến t&#x
ED;m xanh loang lổ kh&#x
E1; gh&#x
EA; người. Cố Đ&#x
EC;nh L&#x
E2;m, quả nhi&#x
EA;n người n&#x
E0;y kh&#x
F4;ng biết ki&#x
EA;ng nể g&#x
EC;, đ&#x
E3; mắng trẫm th&#x
EC; th&#x
F4;i đi, nhỏ của trẫm cũng bị ngươi đ&#x
E1;nh thảm. Hoa Thi&#x
EA;n cười khổ trong l&#x
F2;ng, dịch roi m&#x
E2;y l&#x
EA;n ph&#x
ED;a tr&#x
EA;n một ch&#x
FA;t.

- Sư ph&#x
F3; phạt ngươi mười thước, phụ ho&#x
E0;ng cũng chỉ phạt ngươi mười roi, cẩn thận suy nghĩ, kh&#x
F4;ng được t&#x
E1;i phạm.

- Dạ, phụ ho&#x
E0;ng. – Hoa Vũ d&#x
F9; căng thẳng nhưng vẫn rất ngoan ngo&#x
E3;n đ&#x
E1;p.

Được phụ ho&#x
E0;ng tự tay gi&#x
E1;o huấn l&#x
E0; vinh hạnh, l&#x
E0; ph&#x
FA;c phận, Hoa Vũ lu&#x
F4;n nhớ r&#x
F5; điều n&#x
E0;y.

"Ba".

Roi đầu ti&#x
EA;n roi xuống hơi tr&#x
EA;n phần đỉnh m&#x
F4;ng đ&#x
E3; bị thương một ch&#x
FA;t, t&#x
E1;c động đến chỗ sưng cũ, Hoa Vũ nhịn kh&#x
F4;ng được hừ một tiếng, roi m&#x
E2;y cắn v&#x
E0;o domain authority thịt cực k&#x
EC; đau, cơ thể v&#x
F4; thức hơi r&#x
FA;m lại, một giọt nước mắt su&#x
FD;t nữa th&#x
EC; tr&#x
E0;o ra.

Hoa Vũ bắt đầu nhớ lại những lần trừng phạt trước. So với roi m&#x
E2;y, hắn ho&#x
E0;i niệm l&#x
FA;c nhỏ được phụ ho&#x
E0;ng đặt l&#x
EA;n ch&#x
E2;n đ&#x
E1;nh đ&#x
F2;n hơn. Tuy rằng b&#x
E0;n tay của phụ ho&#x
E0;ng đ&#x
E1;nh rất đau nhưng lại rất ấm &#x
E1;p, c&#x
E0;ng rất gần gũi.

Thật xin lỗi, Vũ nhi l&#x
E0;m ng&#x
E0;i thất vọng rồi. Hoa Vũ &#x
E2;m thầm niệm vào l&#x
F2;ng.

"Ba".

Roi thứ nhị quất xuống, Hoa Thi&#x
EA;n dời l&#x
EA;n ph&#x
ED;a tr&#x
EA;n nữa một ch&#x
FA;t, Hoa Vũ vẫn nhếch răng hừ lạnh. Cơ thể hắn đ&#x
E3; kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n nhiều sức lực nữa, roi m&#x
E2;y đ&#x
E1;nh l&#x
EA;n khỏa m&#x
F4;ng vốn kh&#x
F4;ng l&#x
E0;nh lặn, cho d&#x
F9; đ&#x
E3; tr&#x
E1;nh chỗ da thịt bị thương nhưng vẫn chấn động khắp cả bộ vị, Hoa Vũ v&#x
F9;i đầu v&#x
E0;o giữa nhị tay.

L&#x
FA;c b&#x
E9;, phụ ho&#x
E0;ng một tay giữ thắt lưng hắn, một tay ph&#x
E1;t v&#x
E0;o m&#x
F4;ng, c&#x
E1;i n&#x
E0;o cũng đau cực, Hoa Vũ chịu bốn năm c&#x
E1;i sẽ bắt đầu th&#x
FA;t th&#x
ED;t, phụ ho&#x
E0;ng bảo, mới đ&#x
E1;nh c&#x
F3; mấy c&#x
E1;i nhỏ kh&#x
F3;c c&#x
E1;i g&#x
EC;, đ&#x
E1;nh chưa đủ mạnh phải kh&#x
F4;ng, b&#x
E0;n tay n&#x
E0;o cũng bao tr&#x
F9;m hết cả m&#x
F4;ng, vừa n&#x
F3;ng vừa r&#x
E1;t, đ&#x
E1;nh đến hắn quắn cả người.

Vũ nhi lu&#x
F4;n l&#x
E0;m ng&#x
E0;i phải nhọc l&#x
F2;ng như vậy, thật xin lỗi, phụ ho&#x
E0;ng.

"Ba".

Roi thứ cha vụt xuống gần đ&#x
F9;i, Hoa Vũ "ức" một tiếng đau h&#x
F4;, nước mắt cũng theo đ&#x
F3; tu&#x
F4;n ra, phần thịt non nớt bị đ&#x
E1;nh sưng, roi m&#x
E2;y vang l&#x
EA;n một tiếng ch&#x
E1;t ch&#x
FA;a, Hoa Vũ gồng cứng cả người lại, cắn chặt răng.

- Thả lỏng ra. – Hoa Thi&#x
EA;n nhắc.

- Dạ... Phụ ho&#x
E0;ng... - Vẫn l&#x
E0; tía chữ dịu ngoan như vậy, sau đ&#x
F3; cơ thể cũng chậm r&#x
E3;i thả lỏng.

Ng&#x
E0;y nhỏ, thước quất v&#x
E0;o b&#x
E0;n tay giỏi m&#x
F4;ng đều đ&#x
E3; rất đ&#x
E1;ng sợ. Hoa Vũ t&#x
E1;m ch&#x
ED;n tuổi sẽ kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n được phụ ho&#x
E0;ng đặt l&#x
EA;n đ&#x
F9;i nữa, hắn hoặc sẽ giơ nhị b&#x
E0;n tay nhỏ b&#x
E9; l&#x
EA;n hoặc tựa v&#x
E0;o bất k&#x
EC; nơi n&#x
E0;o phụ ho&#x
E0;ng chỉ định, cởi quần, chịu một trận đ&#x
F2;n quặn người bởi thước sở hữu lại. Kh&#x
F4;ng c&#x
F3; khi n&#x
E0;o l&#x
E0; &#x
ED;t hơn mười hạ, cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; l&#x
FA;c n&#x
E0;o Hoa Vũ kh&#x
F4;ng rơi nước mắt. Sau đ&#x
F3;, phụ ho&#x
E0;ng sẽ k&#x
E9;o hắn lại gi&#x
E1;o huấn một l&#x
FA;c nữa, c&#x
F2;n c&#x
F3; thể mang đến hắn th&#x
EA;m v&#x
E0;i b&#x
E0;n tay l&#x
EA;n c&#x
E1;i m&#x
F4;ng đ&#x
E3; n&#x
F3;ng hổi l&#x
E0;m hắn nhịn kh&#x
F4;ng được m&#x
E0; kh&#x
F3;c dữ hơn, c&#x
F3; đ&#x
F4;i lúc sẽ lảo đảo mất đ&#x
E0; ng&#x
E3; v&#x
E0;o l&#x
F2;ng phụ ho&#x
E0;ng, những l&#x
FA;c n&#x
E0;y phụ ho&#x
E0;ng đều &#x
F4;m chặt lấy hắn, thở d&#x
E0;i:

"Muốn bị đ&#x
E1;nh một trận nữa sao?"

Nhưng phụ ho&#x
E0;ng sẽ kh&#x
F4;ng l&#x
E0;m vậy, b&#x
E0;n tay của ng&#x
E0;i sẽ nhẹ nh&#x
E0;ng vuốt ve hai c&#x
E1;nh m&#x
F4;ng sưng đỏ của hắn một l&#x
E1;t.

Thật xin lỗi, phụ ho&#x
E0;ng, Vũ nhi l&#x
FA;c n&#x
E0;o cũng trẻ bé như vậy.

"Ba".

- A, &#x
E1;ch... - Hoa Vũ r&#x
EA;n nhẹ một tiếng, roi n&#x
E0;y chồng l&#x
EA;n một roi trước đ&#x
F3;, nước mắt lại kh&#x
F4;ng n&#x
E9;n được chảy xuống li&#x
EA;n tục.

Hoa Thi&#x
EA;n cau m&#x
E0;y, Hoa Vũ l&#x
E0; một thiếu ni&#x
EA;n rất ki&#x
EA;n cường, sư ph&#x
F3; đ&#x
E1;nh v&#x
E0;i chục thước hắn cũng kh&#x
F4;ng kh&#x
F3;c, y đ&#x
E1;nh v&#x
E0;i c&#x
E1;i hắn sẽ chịu kh&#x
F4;ng được m&#x
E0; rơi lệ, chẳng biết l&#x
E0; bởi roi m&#x
E2;y thật sự qu&#x
E1; đau hay vì c&#x
E1;i g&#x
EC; kh&#x
E1;c nữa.

Hi vọng kh&#x
F4;ng phải bởi ấm ức, Hoa Thi&#x
EA;n rũ mắt, Vũ nhi, đau sao, phụ ho&#x
E0;ng cũng đau, nhưng c&#x
F3; những thứ kh&#x
F4;ng thể trốn tr&#x
E1;nh được, giống như cơn đau n&#x
E0;y.

"Ba".

Hoa Thi&#x
EA;n chưa từng nương tay. Y đ&#x
E3; phạt th&#x
EC; mang lại d&#x
F9; c&#x
F3; d&#x
F9;ng b&#x
E0;n tay cũng sẽ đ&#x
E1;nh ra được hiệu quả khắc cốt ghi t&#x
E2;m. Hoa Vũ l&#x
FA;c c&#x
F2;n nhỏ domain authority thịt trắng hồng như một cụm b&#x
F4;ng, &#x
F4;m v&#x
E0;o l&#x
F2;ng rất thoải m&#x
E1;i, b&#x
E0;n tay đ&#x
E1;nh xuống hai c&#x
E1;nh m&#x
F4;ng mềm mịn như vậy thật sự rất kh&#x
F3; chịu, đứa nhỏ đau, y cũng đau. Một b&#x
E0;n tay y đ&#x
E3; c&#x
F3; thể phủ hết một b&#x
EA;n m&#x
F4;ng tr&#x
F2;n tr&#x
F2;n, tay vung l&#x
EA;n hạ xuống v&#x
E0;i c&#x
E1;i nhì c&#x
E1;nh m&#x
F4;ng đ&#x
E3; đỏ ửng như đ&#x
E0;o ch&#x
ED;n, vừa khả &#x
E1;i vừa đ&#x
E1;ng thương.

Đ&#x
E1;nh n&#x
F3; xong, Hoa Thi&#x
EA;n sẽ chịu kh&#x
F4;ng nổi m&#x
E0; gh&#x
EC; lấy n&#x
F3;, b&#x
F4;i thuốc đến n&#x
F3;, vừa nghi&#x
EA;m khắc vừa dịu d&#x
E0;ng gi&#x
E1;o huấn n&#x
F3; lần cuối trước khi dỗ n&#x
F3; đi ngủ. M&#x
E3;i sau n&#x
E0;y lúc Hoa Vũ lớn l&#x
EA;n y mới bỏ qua bước n&#x
E0;y, đ&#x
E1;nh hoàn thành th&#x
EC; bảo n&#x
F3; đi về cung.

"Ba".

- A!

Tấm lưng gầy gầy của Hoa Vũ cong l&#x
EA;n.

L&#x
FA;c nhỏ, phụ ho&#x
E0;ng của y cũng d&#x
F9;ng c&#x
E1;ch n&#x
E0;y phạt y v&#x
E0; đại ca, từ b&#x
E0;n tay đến thước, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; c&#x
E1;i n&#x
E0;o l&#x
E0; kh&#x
F4;ng d&#x
F9;ng, từ đ&#x
E1;nh đến v&#x
E0;i ng&#x
E0;y kh&#x
F4;ng ngồi được ghế đến đ&#x
E1;nh mang lại ph&#x
E1;t sốt, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; c&#x
E1;i n&#x
E0;o chưa từng trải qua. Nhưng phụ ho&#x
E0;ng đ&#x
E1;nh đại ca l&#x
E0; v&#x
EC; thương đại ca, phụ ho&#x
E0;ng đ&#x
E1;nh y đơn thuần chỉ v&#x
EC; ngứa mắt m&#x
E0; th&#x
F4;i. C&#x
F3; lúc phụ ho&#x
E0;ng chỉ phạt đại ca, để y run rẩy quỳ một b&#x
EA;n chứng kiến, đại ca kh&#x
F3;c cực k&#x
EC; thảm, c&#x
E1;i m&#x
F4;ng của đại ca cũng v&#x
F4; c&#x
F9;ng đ&#x
E1;ng thương, l&#x
FA;c phụ ho&#x
E0;ng nh&#x
EC;n kh&#x
F4;ng nổi nữa sẽ &#x
F4;m đại ca đi, để mặc y c&#x
F2;n điếng người quỳ một chỗ, m&#x
E3;i cho đến khi mẫu hậu tới bảo y đứng dậy.

Hi vọng Vũ nhi của y hiểu được rằng n&#x
F3; kh&#x
F4;ng giống y ng&#x
E0;y trước.

"Ba".

- &#x
C1;ch, đau, a... - Hoa Vũ thật sự bị đau đến hoảng rồi, vết roi n&#x
E0;y kh&#x
F4;ng thể tr&#x
E1;nh đi đ&#x
E2;u được m&#x
E0; gi&#x
E1;ng l&#x
EA;n một chỗ thịt đ&#x
E3; bầm.

Hoa Vũ từng cầu xin phụ ho&#x
E0;ng đừng bắt hắn cởi quần v&#x
EC; rất xấu hổ, phụ ho&#x
E0;ng chỉ quất th&#x
EA;m mang lại mấy roi quắn m&#x
F4;ng đ&#x
E1;p lại, sau đ&#x
F3; vẫn bắt hắn để m&#x
F4;ng trần chịu phạt.

L&#x
E3;o th&#x
E1;i y duy nhất được ph&#x
E9;p gi&#x
FA;p hắn coi thương đ&#x
E3; vỗ về tấm lưng run rẩy l&#x
FA;c đ&#x
F3; của hắn như trưởng bối m&#x
E0; rằng:

"Điện hạ, phụ ho&#x
E0;ng người thương người nhiều lắm mới bắt người cởi quần."

Hoa Vũ th&#x
FA;t th&#x
ED;t.

"Điện hạ, người cởi quần xuống th&#x
EC; ho&#x
E0;ng thượng mới biết t&#x
EC;nh h&#x
EC;nh vết thương của người thế n&#x
E0;o, tr&#x
E1;nh đ&#x
E1;nh v&#x
E0;o chỗ đ&#x
E3; bị thương nặng. Người coi người ta bị phạt trượng h&#x
EC;nh, h&#x
E0;nh h&#x
EC;nh nh&#x
E2;n mới kh&#x
F4;ng th&#x
E8;m quản, đ&#x
E1;nh mang đến n&#x
E1;t thịt tan xương t&#x
E0;n phế cả đời cũng kh&#x
F4;ng sao. Người nghĩ c&#x
F3; đ&#x
FA;ng kh&#x
F4;ng?"

Hoa Vũ chớp đ&#x
F4;i mắt vương lệ, ra vẻ hiểu m&#x
E0; gật gật đầu.

Quả nhi&#x
EA;n, trước giờ chỉ c&#x
F3; Vũ nhi l&#x
E0;m ng&#x
E0;i phiền l&#x
F2;ng, phụ ho&#x
E0;ng l&#x
FA;c n&#x
E0;o cũng nghĩ mang lại Vũ nhi.

"Ba".

- Phụ ho&#x
E0;ng, đau qu&#x
E1;... - Những c&#x
E1;i cuối n&#x
E0;y rất kh&#x
F3; nhịn, chủ yếu l&#x
E0; v&#x
EC; Hoa Vũ đ&#x
E3; cạn sức m&#x
E0; Hoa Thi&#x
EA;n cũng chỉ c&#x
F3; thể một l&#x
E0; đ&#x
E1;nh v&#x
E0;o đ&#x
F9;i nhì l&#x
E0; đ&#x
E1;nh v&#x
E0;o c&#x
E1;i m&#x
F4;ng đầy thương t&#x
ED;ch của h&#x
E0;i tử.

Hắn kh&#x
F4;ng n&#x
E9; đ&#x
F2;n, hắn vẫn chịu đ&#x
F2;n ngoan ngo&#x
E3;n, chỉ c&#x
F3; đau qu&#x
E1; th&#x
EC; thốt l&#x
EA;n.

Đ&#x
E2;y kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; lời cầu xin tha thứ, đ&#x
E2;y chỉ l&#x
E0; vì đau th&#x
F4;i. Giống như con người ta bị g&#x
EC; đ&#x
F3; sẽ gọi mẹ, đ&#x
E2;y chỉ l&#x
E0; phản ứng của Hoa Vũ, hắn chỉ biết bấu v&#x
ED;u v&#x
E0;o y, cho d&#x
F9; người phụ ho&#x
E0;ng n&#x
E0;y l&#x
E0; nguy&#x
EA;n nh&#x
E2;n g&#x
E2;y ra đau đớn mang đến hắn.

Phụ ho&#x
E0;ng, thật xin lỗi, Hoa Vũ kh&#x
F4;ng ngừng niệm vào l&#x
F2;ng.

Tr&#x
E1;i tim Hoa Thi&#x
EA;n nứt ra từng đường một.

"Ba".

Sức lực tr&#x
EA;n tay Hoa Thi&#x
EA;n kh&#x
F4;ng đổi, roi quất v&#x
E0;o một mảng da đ&#x
E3; sưng, Hoa Vũ nghi&#x
EA;ng người một c&#x
E1;i, ch&#x
E2;n teo quắp lại, nức nở.

Roi m&#x
E2;y đ&#x
E3; đ&#x
E1;nh ra v&#x
E0;i vệt bong da.

Thật xin lỗi, phụ ho&#x
E0;ng, Vũ nhi sai, Vũ nhi lu&#x
F4;n l&#x
E0;m không nên chuyện, đến d&#x
F9; nhớ cũng chẳng l&#x
E0;m đ&#x
FA;ng g&#x
EC; cả.

Vũ nhi thật v&#x
F4; dụng.

Hoa Vũ cắn răng ngăn tiếng kh&#x
F3;c đầy bất lực, hắn sợ phụ ho&#x
E0;ng cho rằng hắn ủy mị, hắn chỉ đơn thuần bị đ&#x
E1;nh đau đến hồ đồ m&#x
E0; th&#x
F4;i, từng tấc domain authority thịt đang k&#x
EA;u g&#x
E0;o ầm ĩ.

Hoa Thi&#x
EA;n thở d&#x
E0;i, y nhớ y của ng&#x
E0;y xưa, ở cỡ tuổi Hoa Vũ y vừa phải đối ph&#x
F3; huynh đệ vừa phải chịu đựng những h&#x
EC;nh phạt v&#x
F4; l&#x
ED; từ phụ ho&#x
E0;ng. Phụ ho&#x
E0;ng vui th&#x
EC; kh&#x
F4;ng sao, phụ ho&#x
E0;ng hơi mất hứng th&#x
EC; y l&#x
E3;nh đủ. Y ăn trượng h&#x
EC;nh nhiều hơn bất k&#x
EC; ai kh&#x
E1;c, nhiều đến mức y chẳng hiểu tại sao m&#x
EC;nh c&#x
F2;n sống m&#x
E0; l&#x
E0;nh lặn đến b&#x
E2;y giờ. Trượng h&#x
EC;nh l&#x
E0; thứ c&#x
F3; thể đoạt mạng, phụ ho&#x
E0;ng vậy m&#x
E0; chưa bao giờ c&#x
E2;n nhắc tha mang đến y, cũng chưa bao giờ hỏi xem sau trận đ&#x
F2;n thừa sống thiếu chết m&#x
E0; m&#x
EC;nh ban cho, đứa con n&#x
E0;y c&#x
F2;n mấy hơi t&#x
E0;n.

Đ&#x
F3; kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; gi&#x
E1;o dục, đ&#x
F3; l&#x
E0; tra tấn.

Y l&#x
FA;c đầu kh&#x
F4;ng biết m&#x
EC;nh đ&#x
E3; l&#x
E0;m không nên điều g&#x
EC;, sau n&#x
E0;y y mới lĩnh ngộ ra: m&#x
EC;nh sống l&#x
E0; một c&#x
E1;i tội. L&#x
E0; th&#x
E2;n đệ đệ của đại ca, c&#x
F9;ng bị bắt giữ l&#x
E0;m nhỏ tin như đại ca nhưng y lại sống m&#x
E0; đại ca chết thảm, đ&#x
E2;y l&#x
E0; c&#x
E1;i tội.

Hoa Vũ kh&#x
F4;ng phải tội đồ, hắn nhận gi&#x
E1;o huấn để c&#x
F3; thể sống tốt.

"Ba".

Roi cuối c&#x
F9;ng quất xuống, Hoa Vũ k&#x
EA;u l&#x
EA;n một tiếng thương t&#x
E2;m, sau đ&#x
F3; xụi người tr&#x
EA;n th&#x
E1;p thượng.

Một trận đ&#x
F2;n n&#x
E0;y xong, ai cũng thở ph&#x
E0;o.

- Nhi thần... Tạ ơn phụ ho&#x
E0;ng quan lại t&#x
E2;m tr&#x
E1;ch phạt... - Hoa Vũ chỉ nằm yên ổn một nhị gi&#x
E2;y rồi chống nửa người tr&#x
EA;n dậy, cố gắng b&#x
EC;nh tĩnh n&#x
F3;i. – Nhi thần... Nhớ kĩ gi&#x
E1;o huấn... Kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m t&#x
E1;i phạm...

Hoa Thi&#x
EA;n x&#x
F3;t xa nh&#x
EC;n c&#x
E1;i m&#x
F4;ng sưng cao của đứa con, những vết bong da đầy khắp, c&#x
E1;c vệt bầm lại c&#x
E0;ng chằng chịt.

Nước mắt v&#x
E0; mồ h&#x
F4;i ướt đẫm gương mặt tuấn t&#x
FA;. Đ&#x
F4;i ngươi d&#x
E0;i bị lệ thấm ướt, tr&#x
EA;n cặp m&#x
F4;i cũng c&#x
F3; v&#x
E0;i dấu răng nhợt nhạt. Khu&#x
F4;n mặt kh&#x
F4;ng mấy kh&#x
ED; sắc lại c&#x
E0;ng th&#x
EA;m t&#x
E1;i. Nằm một ch&#x
FA;t, đau đớn c&#x
F3; thời gian khuếch t&#x
E1;n ra khắp ch&#x
E2;u th&#x
E2;n, đ&#x
F4;i ch&#x
E2;n cả ng&#x
E0;y chịu &#x
E1;p lực cũng kh&#x
F4;ng chịu b&#x
EC;nh tĩnh m&#x
E0; đi&#x
EA;n cuồng h&#x
F2;a c&#x
F9;ng nỗi đau tr&#x
EA;n m&#x
F4;ng h&#x
E0;nh hạ Hoa Vũ.

Hoa Vũ c&#x
F3; ch&#x
FA;t m&#x
F4;ng lung, cả người r&#x
E3; rời.

Hoa Thi&#x
EA;n rất muốn xoa đầu đứa bé nhưng y kiềm lại. H&#x
E0;i tử lớn rồi, kh&#x
F4;ng thể cứ như l&#x
FA;c nhỏ động một ch&#x
FA;t l&#x
E0; an ủi được.

- Lần sau nếu c&#x
F2;n t&#x
E1;i phạm th&#x
EC; sẽ kh&#x
F4;ng nhẹ nh&#x
E0;ng như vậy. – Hoa Thi&#x
EA;n huơ nhẹ roi trong tay – Tới l&#x
FA;c đ&#x
F3;, truyền trượng h&#x
EC;nh.

- Dạ, nhi thần kh&#x
F4;ng d&#x
E1;m. – Hoa Vũ c&#x
FA;i đầu, th&#x
E0;nh khẩn n&#x
F3;i.

Kh&#x
F3;e m&#x
F4;i của Hoa Vũ v&#x
EC; đau m&#x
E0; run rẩy kh&#x
F4;ng ngừng, Hoa Thi&#x
EA;n cũng kh&#x
F4;ng nỡ bắt hắn đứng dậy, bảo đứa con nằm nghỉ một chốc.

Hoa Vũ tạ ơn, mệt nho&#x
E0;i người, v&#x
F4; lực gục l&#x
EA;n th&#x
E1;p thượng, đau đớn giằng x&#x
E9;, mệt mỏi đ&#x
E1;nh &#x
FA;p, mơ m&#x
E0;ng một l&#x
FA;c chẳng biết l&#x
E0; tỉnh tuyệt m&#x
EA;.

Xem thêm: Lời Bài Hát Hương Tràm Em Gái Mưa Hương Tràm, Lời Bài Hát Em Gái Mưa Bằng Tiếng Nhật

Hoa Thi&#x
EA;n con quay trở về long &#x
E1;n xem tấu chương nhưng vẫn len l&#x
E9;n liếc mắt quan lại s&#x
E1;t đứa con, nh&#x
EC;n đến lần thứ tư th&#x
EC; thấy Hoa Vũ h&#x
EC;nh như đ&#x
E3; thiếp đi. Y đứng dậy, bước tới gần, đứa nhỏ kh&#x
F4;ng phản ứng g&#x
EC;, y thở d&#x
E0;i, đ&#x
FA;ng l&#x
E0; mệt mỏi qu&#x
E1; độ, bị đ&#x
E1;nh th&#x
E0;nh ra thế n&#x
E0;y vẫn c&#x
F3; thể chợp mắt được. Hoa Thi&#x
EA;n lấy &#x
E1;o kho&#x
E1;c cất vào ngự thư ph&#x
F2;ng, nhẹ nh&#x
E0;ng phủ l&#x
EA;n người hắn, sau đ&#x
F3; hướng ra cửa gọi A Cửu truyền th&#x
E1;i y đến.

(searlearbitration.org) - Singapore danh tiếng là nước có lao lý nghiêm khắc. Trong cả những vi phạm nhỏ tuổ